TÀ ĐẠO VÀ TÔN GIÁO THUẦN TÚY
Hiện nay, Việt Nam có khoảng 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo khác nhau được Nhà nước công nhận và cấp đăng ký hoạt động, có trên 26,5 triệu t...
Hiện nay, Việt Nam có khoảng
43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo khác nhau được Nhà nước công nhận và cấp đăng ký
hoạt động, có trên 26,5 triệu tín đồ tôn giáo (chiếm 27% dân số cả nước), hơn
54.000 chức sắc, 135.000 chức việc và 29.658 cơ sở thờ tự. Tuy nhiên, lợi dụng
chính sách tự do tôn giáo ở Việt Nam, một số đối tượng đã đứng ra thành lập và
tuyên truyền, lôi kéo quần chúng nhân dân theo một số tà đạo như: “Bà Cô Dợ”,
“Ân Điển Cứu Rỗi”, “Dương Văn Mình”,... trái với phong tục tập quán, truyền thống
của dân tộc; tuyên truyền mê tín dị đoan; xâm hại đến tính mạng, sức khỏe; khống
chế, lừa gạt người dân để trục lợi; gây mất đoàn kết trong cộng đồng dân tộc,
giữa các tôn giáo, gia đình ly tán (thực tế cho thấy, các trường hợp trên khi bị
gia đình, người thân can ngăn sẵn sàng từ bỏ người thân theo tà đạo).
Hội thánh của đức chúa trời mẹ lén lút tụ tập, giao giảng đạo trái phép |
"Tà đạo" được
phân biệt với tôn giáo thuần túy ở những điểm cơ bản sau:
Một là, "giáo
lý" và "giáo luật", "lễ nghi" của các "tà đạo"
có nội dung tuyên truyền mê tín dị đoan, trái với đạo đức văn hóa truyền thống,
mang nặng yếu tố phản văn hóa, phản khoa học, hủy hoại sức khỏe, tài sản của
con người như: Phá bỏ bàn thờ tổ tiên, chỉ cầu cúng thần, Phật, không cần lao động
có thể trả hết nợ nần, uống nước lã để chữa bệnh... xúc phạm đến niềm tin, giáo
lý của các tôn giáo truyền thống gây bức xúc trong một bộ phận nhân dân, gây
chia rẽ khối đoàn kết tôn giáo, đoàn kết dân tộc.
Tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Mình reo rắc sự u mê cho một bộ phận đồng bào người dân tộc Mông |
Hai là, mục đích hoạt động
của "tà đạo" là vì lợi ích của người đứng đầu. Với chiêu thức tự xưng
là thần, Phật phán truyền những điều ma mị để quy tụ "tín đồ", đưa ra
quy định buộc người theo phải đóng tiền hoặc mua những "đồ dùng việc đạo"
do họ kinh doanh với giá tiền đắt hơn nhiều lần so với giá trị thật nhằm phục vụ
mục đích trục lợi cho người đứng đầu. Ngoài ra, còn lợi dụng việc "mở đạo",
"truyền đạo" để khuếch trương thanh thế, phê phán xã hội và chính quyền,
kích động sự chia rẽ dân tộc, chia rẽ tôn giáo, gây rối trật tự xã hội, thậm
chí chống phá Nhà nước. Khi đã lôi kéo được "tín đồ" theo, họ sẽ chi
phối, trói buộc bằng thần quyền, dẫn dụ "tín đồ" tin và làm theo lời
của người đứng đầu như: Không được tiếp xúc và quan hệ với người khác niềm tin
tôn giáo, từ bỏ các phong tục tập quán và tín ngưỡng truyền thống, phủ nhận,
bài xích các tôn giáo chính thống, thậm chí không tham gia các chương trình
phát triển kinh tế-xã hội ở địa phương...
Núp bóng luyện tập nâng cao sức khỏe, Pháp luân công lôi kéo nhiều người vào các hoạt động vi phạm pháp luật |
Ba là, phương thức hoạt động
của các "tà đạo" chủ yếu là bí mật, lợi dụng những sơ hở của pháp luật,
lẩn tránh sự quản lý của Nhà nước để tuyên truyền phát triển "đạo".
Qua đó, để dễ dàng thu nạp người tin theo, người đứng đầu "tà đạo"
thường lợi dụng những địa bàn khó khăn, những cộng đồng người có hoàn cảnh đặc
biệt để dụ dỗ, lừa bịp, lôi kéo người vào "đạo", họ lợi dụng việc tổ
chức các hoạt động từ thiện nhân đạo, bảo vệ môi trường, các hoạt động văn hóa,
biểu diễn nghệ thuật, thiền định, ăn chay, đào tạo ngoại ngữ... nhằm hợp pháp
hóa việc tập trung "tín đồ" hoạt động tôn giáo trái pháp luật.
Có thể khẳng định, các tà
đạo đã gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến đời sống xã hội, tuyên truyền mê tín
dị đoan, kích động tâm lý hoang mang, dao động trong quần chúng nhân dân, làm
phức tạp tình hình chính trị tại địa phương, truyền bá những đức tin phản khoa
học, phản văn hóa và chuẩn mực chung về đạo đức, lối sống. Đặc biệt, thông qua
hoạt động của các tà đạo, các thế lực thù địch tiếp tục đẩy mạnh thực hiện âm
mưu lợi dụng vấn đề tôn giáo chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, kích động
tư tưởng ly khai nhằm chống phá Việt Nam. Cũng như hoạt động bình thường khác của
xã hội, mọi sinh hoạt tôn giáo ở Việt Nam đều phải trong khuôn khổ Hiến pháp,
pháp luật Việt Nam; nghiêm cấm bất kỳ ai lợi dụng tôn giáo vi phạm pháp luật.
Dù ở quốc gia nào, hoạt động tôn giáo đều cần phải có sự quản lý để bảo đảm hoạt
động đúng tôn chỉ, mục đích và tuân thủ luật pháp. Không tôn giáo nào được phép
đứng ngoài hoặc đứng trên lợi ích quốc gia, dân tộc.