CHỚ "GẮP LỬA BỎ TAY NGƯỜI"
Có bài ca dao ngụ ngôn được nhiều người biết đến: “Cái Cò, cái Vạc, cái Nông Sao mày giẫm lúa nhà ông hỡi Cò Không, không! Tôi đứng...
http://cainhindachieu.blogspot.com/2019/06/co-bai-ca-dao-ngu-ngon-uoc-nhieu-nguoi.html
Có bài ca dao ngụ ngôn được nhiều người biết đến:
“Cái Cò, cái Vạc, cái Nông
Sao mày giẫm lúa nhà ông hỡi Cò
Không, không! Tôi đứng trên bờ
Mẹ con nhà Vạc đổ ngờ cho tôi
Chẳng tin ông đứng ông coi
Mẹ con nhà nó còn ngồi đấy kia”.
Chỉ với 42 chữ, bài ca dao đã “vẽ” lên bộ mặt mẹ con nhà Vạc ăn
ở ác tâm, cố tình giẫm lúa nhà người ta mà lại đổ lỗi cho Cò. Những kẻ ăn không
nói có như mẹ con nhà Vạc trong bài ca dao được người đời gọi là “Gắp lửa bỏ tay người”! Còn những kẻ
muốn gieo tai họa, hãm hại người lương thiện nhưng vẫn muốn bảo toàn được danh
tính của mình thì gọi là “Ném đá giấu tay”.
Liên tưởng bài ca dao ngụ ngôn và những câu thành ngữ trên đến
việc ai đó mạo danh rồi dựng chuyện, tung tin trên mạng xã hội một luồng thông
tin dư luận trên địa bàn huyện bàn tán, xôn xao vụ việc quan hệ nam nữ bất
chính của một vị cán bộ lãnh đạo tầm cỡ (BTV) làm việc tại một huyện C của tỉnh
Bắc Kạn với một cán bộ làm trong ngành giáo dục. Thật đáng buồn thay cho
những kẻ dựng chuyện khi mà trong quãng
thời gian đó đồng chí lãnh đạo (BTV) lại vào trong thời gian dưỡng thương tại
gia (lực bất tòng tâm) mà có thể làm
được cái chuyện abc đấy. Sự việc đó cuối cùng cũng đã được cơ quan chức năng
vào cuộc, minh oan và trả lời được cho dư luận rằng vụ việc hoàn toàn do kẻ "gắp lửa bỏ tay người" dựng
lên. Một câu chuyện tương tự cũng xảy ra ở tỉnh Thanh Hóa có dư luận vừa đồn
vừa thổi lãnh đạo tỉnh có “bồ nhí”,
mới thấy sự đơm đặt thời nay còn ác ý gấp bội lần. Không chỉ là hành vi phạm
pháp về tội vu khống, bịa đặt, mà đây còn là việc làm vô liêm sỉ rất đáng lên
án. Bởi lẽ, không chỉ những người trong cuộc bị xúc phạm về danh dự, nhân phẩm,
mà vợ, chồng, con, anh em, bố mẹ của họ cũng bị tổn thương về tinh thần. Thậm
chí, nội bộ cơ quan những người trong cuộc cũng ít nhiều bị ảnh hưởng bởi cái
tin giả như vậy. Đấy là chưa kể người đời vốn có tính tò mò, hay bàn ra tán vào
theo kiểu “tam sao thất bản” khiến
cho câu chuyện đi quá xa và trở nên phức tạp hơn!
Rồi đây, theo quy luật nhân quả “ác giả ác báo”, những người đơm
đặt dựng chuyện trước sau sẽ bị lật tẩy và chịu sự trừng phạt nghiêm minh của
pháp luật. Nhưng nhìn từ phương diện văn hóa, mới thấy trong xã hội vẫn còn một
bộ phận người không những “hổng” kiến
thức luật pháp, mà “hổng” cả về tư
cách, đạo lý làm người. Cái sự “hổng”
này, tiếc thay lại do mạng xã hội “dắt mũi”! Vì sau khi cái tin nhắn giả kia
xuất hiện, nó được nhân bản với tốc độ “chóng
mặt” bởi những dòng “like” vô cảm, những lời “share” vô tâm và cả những câu
“comment” thiếu trách nhiệm. Đã từ lâu, mạng xã hội được ví như cái “chợ trời” xuyên không gian, xuyên biên
giới với vô vàn điều “thượng vàng hạ cám”. Những người dùng thông thái, có văn
hóa thì tận dụng ưu thế, mặt tích cực của mạng xã hội để góp phần nhân lên
những điều hay lẽ phải, người tốt, việc hay ở đời. Nhưng cũng có không ít người
vừa thiếu hiểu biết, vừa muốn được nhiều người biết đến, thậm chí thích nổi
tiếng theo kiểu “đốt đền” nên tung tin giả mạo, ghép hình lệch lạc nhằm câu
view, câu like, làm vẩn đục môi trường văn hóa giao tiếp trên mạng xã hội.
Cách đây một thế kỷ, một nhà văn người Châu Âu từng viết câu
chuyện đại ý là, trong một ngày tuyết rơi, mấy đứa trẻ chạy ra ngoài trời cùng
nhau vui đùa. Nhưng một đứa trẻ có suy nghĩ oái ăm là đào một cái hố trong
tuyết rồi đặt lên miệng hố một lớp tuyết mỏng ngụy trang nhằm “bẫy” những đứa
trẻ khác. Rồi sau đó nó lại chạy ra chơi cùng các bạn và thầm nghĩ sẽ có đứa bị
rơi xuống hố. Nhưng lúc mải vui đùa, chính nó đã sa chân vào cái hố do mình
đào. Nó đau đớn lắm mà không dám nói ra. Viết câu chuyện này, nhà văn đã dựa
trên một câu nói theo tinh thần của Kinh Thánh: “Người nào đào hố bẫy ai thì chính họ sẽ rơi xuống hố trước”. Qua
đó, nhà văn muốn gửi tới mọi người một thông điệp: Hãy sống và ứng xử với nhau
sao cho thân thiện, nhân văn; chớ có “đánh
bẫy” ai vào chỗ hiểm nguy vì biết đâu “cái
bẫy” đó lại trở thành tai họa cho chính mình!
Vậy nên, ươm mầm phúc thì hái lộc
lành, còn “gieo gió” ắt có ngày “gặt bão”. Chuyện đời là thế, qua đó
cảnh báo nghiêm khắc đối với những ai chưa từ bỏ ý đồ “ném đá giấu tay”, “gắp lửa bỏ tay người” trong cuộc sống xã hội.
Vô danh tiểu tốt
